Selasa, 21 Januari 2014

Linh hồn chỉ là ảo tưởng (6)

Cầu siêu cho người chết là để cho nghiệp thức dẫn họ đi đầu thai trong lục đạo chứ không phải để họ siêu thoát về “Tây thiên”, “Thiên trúc”, “Tây phương cực lạc”… đây là những cảnh giới của chư Phật, chỉ khi sống ta tu hành tinh tấn thì mới mong nhập được vào cảnh giới của chư Phật, đấy là những cảnh giới vắng lặng, thuần khiết, thanh tịnh, an lạc… làm sao có thể chứa được những thân trung ấm đầy tham lam, sân hận, si mê, ngạo mạn, nghi ngờ, tà kiến... cho được!
Cách thức ứng xử với thân trung ấm
Như trên đã phân tích, không hề có linh hồn và cảnh giới cho linh hồn trú ngụ mà chỉ có thân trung ấm của những người đã chết chờ nghiệp thức dẫn đi đầu thai trong lục đạo, còn vì sao họ bám víu vào thân trung ấm mà chưa chịu đi đầu thai là nằm một trong những lý do như đã nêu ở phần trên.
Khi chúng ta thông qua nhà ngoại cảm (chân chính, thực sự có khả năng), tiếp xúc và nói chuyện được với những người thân đã khuất như: ông bà, cha mẹ, con cháu…, thì chớ vui mừng, quyến rũ họ bằng: quần áo, nhà cửa, xe cộ, tiền bạc… và những thứ mà khi họ còn ở thế gian mang tâm yêu thích trở thành thói quen, tập khí, rồi đem “cúng tiến” cho họ trong những ngày giỗ, tết. Tuy những vật dụng trên chỉ bằng giấy màu hay vàng mã và những thân trung ấm ấy không có thân vật chất xác thịt để mà thọ dụng, họ chỉ nhận lãnh qua sự khoái cảm của tưởng tượng, nhưng làm thế là chúng ta vô tình tiếp tay cho họ đắm say dục lạc thế gian, bám víu vào tưởng thức mà không chịu để nghiệp thức dẫn đi đầu thai vào một trong những con đường tương ưng với nghiệp của họ khi sống họ đã tạo tác, điều này làm thiệt thòi và cản trở họ trong quá trình tái sinh trở lại làm người.
Cũng thông qua ngoại cảm mà ta biết người thân của mình chưa siêu thoát, còn luyến tiếc trần gian mà không theo nghiệp thức dẫn đi đầu thai trong sáu nẻo, thì tốt nhất, thân chủ nên nhờ những vị cao tăng đạt đạo cầu siêu cho những thân trung ấm ấy, phải nói thẳng với họ rằng họ đã chết, mọi dục vọng của họ chỉ là phù du, phù phiếm, giả tạo, vô thường, đừng bám chấp vào nó mà thiệt thòi trong tiến trình tái sinh. Nếu cần thì dùng bài vị, hướng họ tới một cảnh chùa nào đấy, vì ở chùa thường có sự tụng kinh niệm Phật, thuyết pháp, hồi hướng công đức, dần dần các thân trung ấm tỉnh ngộ ra mà để cho nghiệp thức dẫn vào lục đạo.
Chúng ta, những người đang sống cũng phải hiểu rằng: cầu siêu cho người chết là để cho nghiệp thức dẫn họ đi đầu thai trong lục đạo chứ không phải để họ siêu thoát về “Tây thiên”, “Thiên trúc”, “Tây phương cực lạc”… đây là những cảnh giới của chư Phật, chỉ khi sống ta tu hành tinh tấn thì mới mong nhập được vào cảnh giới của chư Phật, đấy là những cảnh giới vắng lặng, thuần khiết, thanh tịnh, an lạc… làm sao có thể chứa được những thân trung ấm đầy tham lam, sân hận, si mê, ngạo mạn, nghi ngờ, tà kiến... cho được!
Nguyễn Minh Sơn

Tidak ada komentar:

Posting Komentar